Bài thơ AN MAI QUÂN của cụ Phan Bội Châu (*) |
Thảnh thơi thơ cổ chép vài thiên,
Chữ nghĩa, văn chương cũng bạn
hiền.
Tâm sự dãi bày trên ngọn bút,
Nỗi niềm gửi gắm dưới bầu
nghiên.
Hồn trang giấy mới thêm thanh bạch,
Duyên nét mực tươi xóa muộn phiền.
Mặc khách xưa nay lời vẫn nhủ,
Suy tư đầu bạc chẳng thành Tiên.
N.V.X.
(*) AN MAI QUÂN
Phiêu bồng ngã bối các tha hương,
Tân khổ thiên quân phận ngoại thường:
Tính mệnh kỷ hồi tần tử địa,
Tu mi tam độ nhập linh đường.
Kinh nhân sự nghiệp thiên đào trú,
Bất thế phong vân đế chủ trương.
Giả sử tiền đồ tận di thản,
Anh hùng hào kiệt dã dung thường.
AN ỦI MAI LÃO BẠNG
(Bài dịch của Đào Trinh Nhất)
Bơ vơ đất khách bác cùng tôi,
Riêng bác cay chua nếm đủ mùi:
Tính mạng bao phen gần chết hụt,
Mày râu ba lượt bị giam rồi.
Trời toan đại dụng nên rèn chí,
Chúa giúp thành công tất có hồi.
Nếu phải đường đời bằng phẳng hết,
Anh hùng hào kiệt có hơn ai.
(*) AN MAI QUÂN
Phiêu bồng ngã bối các tha hương,
Tân khổ thiên quân phận ngoại thường:
Tính mệnh kỷ hồi tần tử địa,
Tu mi tam độ nhập linh đường.
Kinh nhân sự nghiệp thiên đào trú,
Bất thế phong vân đế chủ trương.
Giả sử tiền đồ tận di thản,
Anh hùng hào kiệt dã dung thường.
AN ỦI MAI LÃO BẠNG
(Bài dịch của Đào Trinh Nhất)
Bơ vơ đất khách bác cùng tôi,
Riêng bác cay chua nếm đủ mùi:
Tính mạng bao phen gần chết hụt,
Mày râu ba lượt bị giam rồi.
Trời toan đại dụng nên rèn chí,
Chúa giúp thành công tất có hồi.
Nếu phải đường đời bằng phẳng hết,
Anh hùng hào kiệt có hơn ai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét